....Nhưng nghệ thuật trước hết là sự độc đáo. Điều đó được khẳng định thêm một lần nữa qua triển lãm của họa sĩ Lê Bá Đảng. Tôi từng nghe nói nhiều về không gian Lê Bá Đảng nhưng khi nhìn thấy tận mắt không gian đó tôi mới cảm nhận được hết cái tầm kích độc đáo và sáng tạo của người họa sĩ thiên tài này. Tranh của ông không giống bất kỳ tranh của ai từ trước tới này. Nó vừa là điêu khắc, vừa hiện thực lại vừa siêu thực. Ông có cái nhìn vĩ mô (từ vũ trụ nhìn xuống trái đất) và cái nhìn vi mô (một bàn chân Giao Chỉ). Tranh của ông là một miền ký ức bao la về cội nguồn. Là ký ức của nhân loại từ thủa hồng hoang. Không còn ranh giới giữa nghệ thuật và cuộc đời, giữa hội họa và thiên nhiên. Tranh của ông không bó hẹp trong khung, nó được gắn vào không gian như một bộ phận không thể tách rời. Nếu trong điêu khắc Điềm Phụng Thị có những module thì trong hội họa Lê Bá Đảng cũng có những mô tip của mình. Đó là Đất - Nước - Mẹ và Con – Vũ Trụ và hư không. Tranh của ông mang đậm chất thiền. Có cảm tưởng chúng ta đã tìm về đúng nơi xuất phát của mình.....